25.
Chỉ trong vòng hai tháng ngừng uống thuốc tránh thai, ta đã có mang.
Trong khoảng thời gian này, trưởng tỷ liên tục viết thư cho Thái tử, nhưng tất cả đều bị tâm phúc của ta chặn lại gửi đến tay ta trước.
Sau khi ta xem qua, liền đốt đi.
Rồi bắt chước nét chữ của trưởng tỷ viết một lá thư hoàn toàn khác.
Trong thư Lục Dương Vân nói mình bị tình lang đẩy ngã sảy thai, khổ không thể tả.
Thái tử xem thư ta viết lại là Lục Dương Vân và tình lang ban ngày @n ái, không cẩn thận làm tổn thương đứa bé.
Sau khi sảy thai thân thể suy nhược, muốn nhờ Thái tử phái Thái y đến chăm sóc điều dưỡng thân thể cho mình, để có thể sớm mang thai đứa con khác cho tình lang.
Trong thư Lục Dương Vân nói tình lang ngày ngày say rượu, toàn thân đầy mùi hôi hám, không bằng Thái tử toàn thân cao quý, khiến trưởng tỷ nhớ nhung.
Thái tử xem thư lại là tình lang thân thể cường tráng, không giống thái tử lúc nào cũng như một con ma bệnh. Lúc viết thư còn nhớ tới ngày đó bị Thái tử nôn đồ bẩn thỉu lên người, buồn nôn đến mức ngủ không được, may mà tình lang của trưởng tỷ thì thơm tho.
Trong thư Lục Dương Vân nói tình lang thay lòng đổi dạ, lêu lổng thanh lâu, mang về mầm bệnh, cầu xin Thái tử cứu trưởng tỷ thoát khỏi bể khổ.
Thái tử xem thư lại là tình lang nâng niu trưởng tỷ, hai người hình bóng không rời, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt tình lang đều khiến tâm tình trưởng tỷ sảng khoái, nhưng nghĩ tới Thái tử lại thấy buồn nôn.
Mỗi lần đọc thư Thái tử đều bị tức đến nôn ra máu.
Lúc đó ta liền bưng thuốc đưa đến trước mắt hắn, lấy m.á.u của ta làm dược dẫn.
Thái tử cảm động đến rơi nước mắt, ôm lấy ta nói hắn cả đời chỉ yêu mình ta.
Ta vuốt đầu hắn như vuốt đầu con khuyển cảnh.
26.
Một năm sau, ta thuận lợi sinh ra một hoàng tử.
Phụ thân thấy ta ở Đông cung không chỉ được sủng ái, giờ lại có con, địa vị cực kỳ vững chắc.
Hơn nữa càng ngày thân thể Thái tử càng cường tráng, hoàng hậu và hoàng đế bệnh nặng, ngôi vị hoàng đế sớm muộn gì cũng là của Thái tử.
Phụ thân đem toàn bộ tiền đồ của Lục phủ đặt cược vào người ta, coi như không có Lục Dương Vân là trưởng nữ.
Chủ mẫu vì chuyện đó mà cãi nhau với phụ thân mấy lần, phụ thân thì chỉ trích ngược lại bà là không biết dạy con.
Chủ mẫu trông thấy con gái ruột thân bại danh liệt, còn ta vốn là con của một tiểu thiếp lại tiền đồ xán lạn, tức giận khôn nguôi.
Bà ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, cho rằng việc trưởng tỷ giả ch bị vạch trần ngày đó là do ta sắp đặt, nếu không trưởng tỷ đã không đến mức rơi vào tình cảnh khó xử như vậy.
Vì muốn báo thù cho con gái, bà ta thừa lúc ta ở cữ, mua chuộc hạ nhân bỏ bột hoa đỏ vào thuốc của ta.
Một lượng nhỏ bột hoa đỏ có thể dùng làm thuốc, nhưng dùng cho sản phụ mới sinh sẽ dẫn đến băng huyết.
Sản phụ tháng ở cữ vốn dễ chảy m//áu, một số thái y đều sẽ lý giải đó là triệu chứng bình thường sau sinh.
Đến khi phát hiện ra lượng huyết càng ngày càng nhiều thì đã quá muộn, thể chất của sản phụ đã bị tổn thương nghiêm trọng, tuy không đến mức nguy hiểm tính mạng, nhưng cũng không sống lâu được.
Người Tây Nhung hiểu rất rõ bột hoa đỏ, năm đó mẫu thân của ta cũng bị chủ mẫu dùng thủ đoạn này hành hạ đến ch.
Giờ đây chủ mẫu muốn dùng cùng một thủ đoạn khiến ta đoản mệnh, nhưng bà ta không biết, ngay từ chén thuốc đầu tiên ta đã nhận ra có bột hoa đỏ ở bên trong.
Chén thuốc đó chính là bằng chứng chủ mẫu mưu hại Thái tử phi.
Thái tử bị Lục Dương Vân chọc tức, tất nhiên sẽ không lưu tình với mẫu thân của đích tỷ.
Vì thế tính mạng của chủ mẫu rơi vào tay ta, tùy ta xử trí.
Thị vệ lục soát trong phòng bà ta tìm được một hộp bột hoa đỏ.
Ta cũng không tra tấn bà ta nhiều, chỉ sai người đem cả hộp bột hoa đỏ đó nấu thành một bát canh, rót vào miệng chủ mẫu, để bà ta cũng nếm thử cảm giác cơ thể lạnh buốt, đau bụng như d.a.o cắt, cuối cùng băng huyết mà ch.
Chủ mẫu không cầm cự được bao lâu, mau chóng ch vì bệnh, phụ thân càng thêm sợ ta, thỉnh thoảng ở Đông cung gặp ta, sẽ hành lễ vô cùng kính cẩn, sợ ta nhớ lại chuyện năm đó mẫu thân của ta ch như thế nào, sẽ lấy mạng phụ thân để trả thù.
Một nhà vinh nhục cùng hưởng.
Phụ thân biểu lộ lòng trung với ta, ông nói sẽ dốc hết toàn lực giúp ta lên ngôi Hoàng hậu, giúp cháu ngoại của ông làm Thái tử, để dòng dõi Lục gia bước lên con đường cực thịnh.
Ông giờ đây không giống cha của ta, mà giống thần tử của ta hơn, một thần tử trung thành.